Chủ Nhật, 28 tháng 5, 2017

Các mối quan hệ!!

Bản chất tôi là 1 người hướng ngoại, cho nên việc tôi có tính cách nhiệt tình là hoàn toàn tự nhiên. Vốn tính nhiệt tình là một tính cách tốt. Và tôi đã tự hào rằng mình thật may mắn khi ông trời cho mình tính cách này.
Chỉ đến khi, chính tính cách nhiệt tình của tôi đã khiến cho tôi mâu thuẫn với một số bạn bè và người thân, tôi mới nhận ra: Cái gì tốt mà thái quá, quá độ nó cũng trở lên không tốt như ban đầu nữa.
Và bài học của tôi nhận ra trong cách cư xử của các mối quan hệ là:
- Mỗi người có một tính cách, (do nhận thức, lối sống, môi trường sống, hoàn cảnh sống hình thành nên). Vì vậy tôn trọng các tính cách đó. Đừng can thiệp, giúp đỡ, góp ý.... khi đối phương không yêu cầu, kể cả bạn thân và người thân thiết. Với mình thế này là hay, nhưng họ lại nghĩ khác. Tin tôi đi, cả kể khi họ yêu cầu bạn góp ý thì họ vẫn làm theo cách của họ. Đó là tâm lí. Vì vậy đừng mất thời gian với họ. Trừ phi, họ chính thức yêu cầu. Hay bạn sẽ chủ động nói ra lời góp ý với suy nghĩ rằng: bạn sẽ hoàn toàn trách nhiệm với những điều bạn nói ra cho dù người kia có thích hay không thích lời góp ý của bạn
- Khi bạn đã chơi, quan hệ với mọi người. Bạn yêu quý họ, cho họ, nhiệt tình giúp họ.... luôn luôn trong tâm thái, bạn làm điều đó là tự nhiên, không hề chờ đợi, đòi hỏi bất cứ điều gì từ đối phương. Cho dù họ có bất cứ điều gì xảy ra: tốt lên, hay xấu đi. Bạn cũng vẫn không bao giờ đòi hỏi, kể công hay trách móc! Vì tất cả những điều bạn làm là xuất phát từ tình cảm trân thành từ trong trái tim bạn. Tôi đã từng rất nhiệt tình, và nhiệt tình theo đúng bản năng. Tôi đã luôn đòi hỏi: đối phương phải làm, phải nghĩ theo cách của tôi. Nếu không như vậy họ sẽ trả giá!! haha!! đó là suy nghĩ của tôi!! và Họ đã không trả giá mà chính tôi đã trả giá vì cái tôi áp đặt, ngạo mạn của mình.
- Mỗi người có một bài toán cuộc đời cần giải quyết và trước, sau thì chính họ cũng tự giải quyết các bài toàn của mình. Họ sẽ tự nhận ra vấn đề của mình. Và chính tự họ sẽ thay đổi. Bạn đừng nôn nóng, đừng giúp họ theo các của bạn. Chỉ cần bạn kiên nhẫn, âm thầm tự hoàn thiện mình và truyền cảm hứng, động viên cho họ. Đó chính là cách bạn đã giúp họ một cách tự nhiên. Có khi, không phải là bạn đâu. Lại là một người khác, giúp họ nhận ra điều gì đó!! Và khi họ nhận ra, họ hiểu rằng: chính bạn đã giúp họ một cách âm thầm, trân thành. Đó mới là mối quan hệ tốt đẹp.
- Nếu thật lòng muốn giúp ai đó. Bạn hãy hoàn thiện bản thân vì muốn cứu người qua sông mà bạn bơi chưa giỏi thì chính bạn lại là người bị nhấn chìm. Vì vậy hãy chuẩn bị cho mình kiến thức, tâm thức để bất cứ lúc nào bạn cũng đủ sáng suốt giúp bản thân mình cũng như đưa lời khuyên, sự giúp đỡ đúng đắn cho bạn bè, người thân của mình. Hãy là chỗ dựa cho họ với kiến thức rộng lớn, tâm thức yêu thương...
- Đối với các mối quan hệ. Theo tôi, bạn nên dùng chữ NHẪN để ứng xử. Vì cho dù bạn đúng hay sai?? Đối phương có đúng hay sai?/? hãy để thời gian trả lời. Ngay trong lúc nóng giận, chốc lát. Kết quả sẽ không khách quan. Nếu nóng vội sẽ còn sinh hiểu lầm, trách móc nhau. Hãy để thời gian trả lời cho tất cả. Vì vậy, KIÊN NHẪN với bản thân cũng như với mọi người cũng là cách sống, cách trải nghiệm thực tế giúp bạn nhận rõ chân lí của cuộc đời này.
- Hãy coi các mối quan hệ chính là cái DUYÊN trong cuộc đời. Có duyên thì gặp, không duyên không gặp. Và đã gặp là có lí do của nó. Bất cứ lí do nào, bạn luôn đón nhận với tâm thế: Duyên lành là hoan hỉ, MÀ duyên xấu  thì là cách trả nợ đời mà bạn đã vay-trả từ lúc nào, chính bạn cũng không biết. Trân thành phát nguyện sám hối cũng như cầu nguyện hồi hướng công đức cho mối quan hệ hiện thời của bạn được tốt đẹp hơn.
- Chung quy, chúng ta sông trong cuộc đời này, dù thế nào đều bao quanh bởi các mối quan hệ. Đẹp - xấu đều có cả. Mỗi một mối quan hệ chúng ta đều nên trân trọng và rút ra cho mình các bài học cho mình. Có khi, chính các mối quan hệ giúp bạn trải nghiệm các sự kiện mà chính các bạn và tôi đôi khi có quá ít thời gian để được trải qua hết. Vì vậy thay bằng giận hờn, trách móc, đố kị... hãy yêu thương và tha thứ. Vì đôi khi ai đó gây cho bạn điều xấu và cũng chính bạn cũng gây điều xấu cho ai đó. Tôi cũng vậy!! Chúng ta mong được người khác tha thứ, thì bản thân chúng ta cũng nên tha thứ cho ai đó. Nói vậy, chứ không phải dễ thực hiện. Tuy nhiên, muốn cuộc sống được bình yên, thanh thản thì chúng ta, tôi và các bạn nên SỐNG Ý THỨC hơn trong các mối quan hệ.
Cầu chúc cho tôi và các bạn luôn có được tâm trí sáng suốt, thông minh... để nhận ra đâu là chân lí khách quan đúng đắn mà theo. Đó là con đường của sự giải thoát.




Thứ Bảy, 6 tháng 5, 2017

Tâm thức

Bên trong Tôi có một con Quái Vật!
Một cách vô tình hay cố ý, tôi đã nó sống, tồn tại bên trong Tôi.
Nó lấn áp, chỉ trích, xui bẩy, nịnh hót... Tôi. Lúc nó ngạo nghễ với Tôi. Lúc nó vuốt ve Tôi. Lúc chính nó kìm hãm Tôi. Tôi cũng chẳng hiệu vì sao nó cứ quanh quẩn sống sông Tôi.
Cho tới lúc Tôi nhận ra nó, con Quái Vât tinh quái, gớm giếc!! Chính nó đã tồn tại trong Tôi.
Cho tới lúc Tôi nhận ra rằng: chính sự có mặt của nó giết chết con người trong sáng trong Tôi. Thế mà tôi đã từng nghĩ rằng: ai đó, bên ngoài kia là kẻ thù của Tôi. Không phải họ. Mà có phải là họ thì họ chẳng thể tác động tới Tôi, trừ phi con Quái Vật kia nó cho phép!! Và chính nó đã thêm dầu vào lửa!!
"Ôi, thật khốn nạn!!
Tao nhìn thấy mày rồi"
Tôi thốt lên, kinh ngạc như vậy?? Và Tôi phải làm gì bây giờ?? Giết nó cũng chính là giết bản thân mình!! Mà giết nó thì phần Trong Sáng trong tôi có cho Phép!!
Tuy nhiên, Tôi nhất định phải giết nó!! Vì nếu nó sống, để nó nhởn nhơ, ngạo nghễ với đời kia, nó sẽ tiếp tục lấp át cái Tôi trong sáng bên trong tôi!! Nó sẽ làm cái Phần Tôi trong sáng kia ngày càng nỏng giận và ngày thêm giống nó!!
Tôi khát khảo được đi về Phía Sáng, Chân Lí, Thiện, Tốt Đẹp, Ý Nghĩa cơ mà!! Đó là mục đích sống của Tôi cơ mà!! Nơi đó có Đức Phật đang chờ tôi, Người dẫn đường, tấm gương sáng của Tôi, người mà Tôi luôn muốn một ngày kia được ở cạnh!!
Vậy là hoặc Tôi chết, hoặc tôi phải giết con Quái Vật , bởi chính nó là chướng ngại, cản trở con đường tôi muốn bước tới!!
Và Tôi buộc phải ra tay!!
"Con Quái Vật gớm giếc kia, ngươi hãy dừng ngay các trò khốn của kia, đừng ăn hiếp bắt nạt, đàn áp cái Tâm trong sáng nữa!! Người dừng ngay nếu còn muốn sống. Ngồi xuống kia và nghe theo lệnh của ta!! Lúc nào ta bảo ngươi ngồi là ngồi, cho ngươi đứng là đứng!! Ta đã biết mặt người rồi!! Ngươi không tốt đẹp gì đâu!! Mà ngươi cũng không thể sống nổi đâu!! vì chân lí cuộc đời này không cho phép người làm điều đó!! Điều xấu xa mà ngươi định nhởn nhơ làm à!! Không có đâu!!! Im ngay!! Ngồi yên đó!!"
Và thế là, Nó ngồi yên, nó vẫn nhởn nhơ!! Tuy nhiên, Tôi đã biết rõ về nó!! Và không cho phép nó tự tung, tự tác nữa.
Từ đó, cái trong sáng trông Tôi, được nhảy múa, hát ca, vui đùa, tự do, cười rộn ràng!! Nó không còn bị lấn áp với ai nữa!! Nó biết rằng: nó quá may mắn có được điều này!! Và nó phải cười, vui để góp phần cho trái đất này thêm nhiều niềm vui, hân hoan hơn nữa!!
Con Quái Vật bị nhốt trong lồng sắt, cũng im ắng, nó không dám manh động nữa!! Tôi biết, Nó vẫn còn đó!! bất cứ lúc nào nó vẫn gầm lên nếu có sự khiêu khích động chạm!! Tuy nhiên Tôi kiểm soát được nó!!
Tâm vui vẻ, trong sáng nhảy nhót, hát ca!! Và CỐNG HIỀN!! LAN TỎA!!