Thứ Năm, 13 tháng 7, 2017

Trải nghiệm...!!

Tôi vừa mới qua một cơn bệnh! Bệnh tâm trí chứ không phải bệnh thể xác!
Tôi đã để tâm hồn và tinh thần của mình ngập trong nỗi sợ: chỉ trích, tiền bạc.
Biểu hiện là: ban đầu tôi không biết vì sao tôi không muốn làm việc. Chỉ còn 1 việc duy nhất tôi còn duy trì được là việc của người mẹ chăm sóc những đứa con!! Khi xong công việc này. Tôi trở về nhà trong sự vô hồn. Tôi tìm được vài thú vui, nhưng chỉ trong chốc lát, cơn chán nản lại ập tới!!
Tôi cố gắng duy trì thói quen đi bộ vào mỗi chiều và ngồi tĩnh tâm. Sau mỗi lần như vậy tôi tỉnh táo hơn chút ít!!
Ngày hôm sau, lại lặp lại!! Sự chán nản kéo tôi vào những cơn ngủ vùi và tạo thói quen ăn nhiều hơn như thoả mãn con thèm nào đó!!
Tôi vẫn có gắng duy trì thói quen đi bộ và ngồi tĩnh lặng!! Mỗi lúc như vậy tôi nhìn sâu vào bên trong tâm trí và đặt các câu hỏi, tranh luận với chính mình. Có 2 con người trong tôi và tôi quan sát như người thứ 3. Sau mỗi lần như vậy tôi thường có buổi tối bình tĩnh với các con.
Sau khoảng 4 ngày. Tôi quan sát và nhận ra là: người mà tôi cần thuyết phục không phải là ai cả, chính là con người bên trong tôi!! Tôi cố thuyết phục theo chiều tích cực!! Và có một lời theo kiểu thách đố: đâu là biểu hiện của những điều tốt đẹp mà cô đang nghĩ. Và các câu trả lời cứ hé lộ ra. Tôi trả lời bằng cách làm một động tác yoga mà trước đó tôi nghĩ là mình không làm được. Và tôi tập mỗi ngày để làm được động tác đó!
Ngày hôm qua, cơn chán nản lại ập đến! Tôi e rằng nếu tôi không dũng cảm đứng lên phản kháng lại chúng, rất có thể chính giết chết tôi. Nếu tôi cứ nhu nhược theo kiểu ôn hoà và phó mặc thì chính chung sẽ giết chết con người tích cực, năng lượng và mạnh mẽ trong tôi.
Thế rồi tôi nhận ra rằng: chính các nỗi sợ từ những lời chỉ trích trươc đó và nỗi sợ tiền bạc cả gần 2 nam nay là những cảm xúc và suy nghĩ tiêu cực đã kéo đến việc tôi ngưng trệ công việc và các hoạt động khác!! Và nếu cứ đà này thì các lời chỉ trích và bấn loạn về tiền bạc sẽ là sự thật!
Và tôi quyết định không tập trung vào nỗi sợ nữa. Mà tập trụng vào công việc còn đang dang dở của tôi. Có khi chính việc tập trung vào các việc nhỏ mà cái việc lớn là thanh lí đống kệ kia lại diễn ra tốt đẹp!
Sau một tuần tôi thấy bệnh đỡ bớt và nhẹ nhàng, thanh thản. Mọi việc lại dễ dàng và đơn giản, hào hứng trở lại.
Nếu không nhờ có việc ngồi tĩnh lặng nhìn sâu và quan sát tâm thì như trước đây tôi đã không đủ bình tĩnh, sáng suốt như vậy! Mà thậm trí sự ức chế, điên loạn, thù hận trỗi dậy đã làm tôi nóng giận và mắng chửi các con.
Một trải nghiệm vô cùng tuyệt vời! Tôi vẫn chưa dám kết luận và gán cho nó cÁi tên. Nhưng kết quả của sự tĩnh lặng quan sát tâm như người thứ 3 không phán xét quả là tuyệt vời!! Kết quả là tôi không nóng giận, suy nghĩ thấu đáo và sáng suốt!!
Sự thật và phép màu của Thiền và tâm linh mà tôi theo đuổi tìm hiểu từ lâu nay đã cho tôi thấy kết quả hiện hữu.
Cảm ơn tất cả!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét